vụng trộm lão già với cô y tá xinh đẹp, Mục Xuyên trở nên lạnh lùng hơn bình thường, hắn giương mắt liếc nhìn nàng một cái, nói: “Đừng phát ra tiếng.” “Em… em…” Trần Trừng mím môi bất mãn. Mặc dù nghiến răng cố gắng không phát ra tiếng, nhưng cảm giác truyền đến từ tao huyệt vượt quá khả năng kiểm soát của cô, khi tay anh rể xoa lên môi âm hộ, chạm vào âm đế của cô, mỗi ngày sếp cùng em dâu dâm dục hoa huyệt vẫn không tự chủ rỉ ra nước. Có dâm thủy làm dịu, cuối cùng lông mao của cả hai cũng không còn dính vào nhau nữa. Lúc này Trần Trừng cũng có thể cảm nhận rõ ràng