làm thêm ông chủ quan hệ với nhân tình đáng đồng tiền, tới rừng trúc để chặt trúc, tối về y lại học khẩu quyết mà Phổ Trí đại sư đã truyền thụ, duy chỉ có việc được Linh Nhi ôm ngủ như đêm đầu tiên ở đây là không lặp lại nữa. Thi thoảng nghĩ tới điều đó, Tiểu Phàm không khỏi chút tiếc nuối… – Này, nghĩ gì mà ngẩn ngơ ra thế hả? Trương Tiểu Phàm giật mình. – Dạ, mỗi ngày quản lý với cô y tá để kiếm tiền không thưa sư tỷ, sư tỷ, có phải đệ quá kém cỏi không? Sáu tháng rồi, mà đệ vẫn không chặt nổi một cây trúc ở đây, thế này thì làm sao mà tu đạo được. Nhìn bộ dạng buồn chán của y, Linh Nhi