ra biển thật đẹp, gió thổi lồ ng lộng, nhắm mắt vào cái là quên hết sự đời ngay. Leo lên đến đoạn bằng phẳng thì chị nhảy tót lên lưng bắt mình cõng. – Chạy mau con ngựa này. – Á à, lại thích cưỡi ngựa đấy à, ở ngay trốn thanh thiên bạch nhật này hả. Chị cấu vào mạng sườn mình, đau chết điếng. Chị vòng 2 tay qua ngực, cằm dựa lên vai mình còn mình thì cứ thế tiến đi từng bước. Lúc đó mình cảm thấy 1 cảm giác rất khác biệt, khác hoàn toàn so với khi đi cùng người yêu hồi cấp 3. Dường như có cái