ghẹo đủ thứ. – Cô tiểu thư lần đầu xuống bếp, nếu đồ ăn không ngon thì em thông cảm nha T – Mấy bả chọc. Nhỏ Linh không nói gì, chỉ cắm cúi xuống ăn, hai má đỏ ửng. Lâu lâu nhỏ nhìn lén qua, rồi gắp đồ ăn cho tui. Tui thì lớ ngớ, không biết làm gì, chỉ biết ăn. – Ngon hông T? – nhỏ hỏi tui. – Ờ ờ, cơm cháy ngon lắm. – tui ngốn nghiến. – Trời ơi, cái đó là trứng chiên mà em trai – mấy bả trố mắt nhìn tui rồi cười rần rần. – Trứng chiên của người ta mà ông nói cơm cháy là sao, ông tướng?! – Nhỏ